Từ Praha tôi nhớ Mátxcơva
Thủ đô Mátxcơva
Từ Praha tôi nhớ
Mátxcơva
Vì tôi ở đó đã bao ngày.
Sống với tuyết rơi và
nắng lạnh
Gặp cơn gió mạnh thổi
bay người.
Mátxcơva đẹp khi vầng
Trăng soi.
Mátxcơva êm đềm có dòng
sông trôi.
“Chiều thanh vắng là
đây”
Bao kỷ niệm cuộc đời.
Mátxcơva vui biết mấy
những đêm hè.
Tám giờ đêm còn thấy Mặt
Trời
Còn vẳng nghe tiếng hát
tiếng cười.
Từng đôi trai gái trên
đường phố
Tay nắm tay ôm đóa hồng
tươi.
Tôi có một mối tình sâu
lắng
Với Mátxcơva qua năm
tháng chẳng phai mờ.
Dù đi đâu về đâu một
thời xa vắng
Cũng chẳng bao giờ quên
được Mátxcơva.
Niềm vui và nỗi buồn
chứa chất trong lòng ta!
Praha, Séc, đêm
18-3-2002
Đức Vượng
(Cử nhân Ngữ văn)
------
Lời Tác giả: Tôi đã từng học ở Viện Hàn lâm khoa học xã hội
(AOH) trực thuộc Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô và đã đến nước
Nga nhiều lần. Tôi thấy nước Nga thật vĩ đại. Cái vĩ đại ở đây không chỉ thể
hiện ở thiên nhiên Nga, đất nước Nga bao la, rộng lớn, mà chính nước Nga đã
sinh ra nhiều nhà khoa học, nhà văn hóa, nhà quân sự tầm cỡ thế giới. Tôi không
thể kể ra đây tên từng người, vì sợ kể ra người này lại thiếu mất người kia,
rất nhiều bậc văn hóa và quân sự đại tài. Nhớ Mátxcơva, tôi làm bài thơ Từ
Praha tôi nhớ Mátxcơva để kỷ niệm một thời gắn bó với Mátxcơva.