XUÂN MỚI – MỜI BẠN VUI CÙNG THƠ
Trong những năm tháng công tác ở nước ngoài, tôi đã sáng tác và xuất bản được nhiều bài thơ. Tổng cộng đến nay đã xuất bản được 5 tập thơ: Quê hương và tình yêu (xuất bản ở nước ngoài); Nhân tình thế thái (xuất bản ở nước ngoài); Con người và cuộc đời (Nhà Xuất bản Văn học); Tình đời (Nhà Xuất bản Thanh niên); Tâm Tình (Nhà Xuất bản Văn học). Tập thơ thứ sáu: Tình yêu và cuộc sống sắp được xuất bản.
Cùng với việc nghiên cứu lịch sử - lý luận, nghiên cứu khoa học về lý số, thơ ca là một phần của đời tôi.
Những bài thơ tôi viết, phần lớn là nói đến tình yêu quê hương, đất nước, con người và cuộc đời; thơ viết về các nhân vật lịch sử, danh nhân văn hóa Việt Nam và thế giới; thơ tâm sự, tự sự… Trong số 5 tập thơ đã được xuất bản, có một tập thơ triết lý: Con người và cuộc đời.
Nhân dịp Xuân mới Quý Mão – 2023 sắp đến, xin mời các bạn yêu thơ nhấp chén rượu nồng và thưởng thức cùng tôi một số bài thơ mà tôi đã sáng tác ở nước ngoài.
Xin cảm ơn!
Giáo sư, Tiến sĩ sử học, Cử nhân ngữ văn Đàm Đức Vượng
“Ngày tình yêu”
(Valenstine)
“Ngày tình yêu” năm nay
Gió vẫn thổi lắt lay
Mưa vẫn lất phất bay
Tưới thắm những hàng cây.
Má em ửng hây hây
Tình của em ngất ngây
Tay nâng đóa hoa thắm
Từ bàn tay anh trao.
Anh hôn lên đôi môi
Tay áp vào đôi má
Tâm hồn như hoa lá
Mùi tình yêu thân quen.
Nhớ ngày nào gặp em
Anh rủ rỉ trong đêm
Còn em thì e ấp
Đầu ngả vào ngực anh.
Thời gian ơi trôi nhanh
Hai đứa đã trưởng thành
“Ngày tình yêu” thứ mấy
Sao bỗng thấy mong manh.
Thương trường đang cạnh tranh
Tình yêu bị nén xuống
Làm cho đời luống cuống
Liệu còn “Ngày tình yêu!”?
Riêng tình yêu với em
Sống mãi trong trái tim
Tươi mãi trong tâm hồn
Đẹp mãi trong lặng im!
Praha, Séc, 14-2-2001
Hà Nội, 14-2-2018
------
Lời Tác giả: Hằng năm, theo thông lệ quốc tế, nam nữ thanh niên Việt Nam ở nhiều nước lấy ngày 14-2 làm “Ngày tình yêu” (Valenstine). Ngày 14-2-2001, tại Trụ sở 1 Đại Sứ quán Việt Nam tại Cộng hòa Séc, số nhà 214, đường Plzenská, Praha 5, Đại Sứ quán Việt Nam tại Cộng hòa Séc tổ chức “Ngày tình yêu”. Khoảng gần 50 nam nữ thanh niên trong cộng đồng người Việt Nam tại Cộng hòa Séc đến dự. Sau lời phát biểu của Đại sứ Doãn Thắng, tôi lên đọc bài thơ Ngày tình yêu. Khi tôi đọc đến câu: Anh hôn lên đôi môi/ Tay áp vào đôi má/ Tâm hồn như hoa lá/ Mùi tình yêu thân quen, thì các bạn nam nữ vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt, tỏ vẻ tán thưởng. Có một số bạn nam nữ ôm chặt lấy nhau mà hôn, làm phòng họp sôi động hẳn lên. Tôi nghe rõ có tiếng nói: “Mùi tình yêu liệu có giống “mùi cọp” không nhỉ”? Nghe câu nói bâng quơ này, làm mọi người cười ầm lên.
Rất vui!
Thư gửi em
Chiều nay nhận được thư em
Anh hôn lên chữ thân quen bao ngày.
Thư tình em bảo rằng hay
Ngọt ngào cửa miệng đắng cay cửa lòng.
Tâm hồn em vốn trắng trong
Mà nay đã ngả sang dòng điêu linh.
Giờ anh chỉ có một mình
Còn đâu những buổi chung tình với em.
Đã từng đắm đuối một phen
Sức tình một thoáng lên men một ngày.
Một ngày rồi lại xa ngay
Mặc cho tạo hóa làm gày chất yêu.
Sóng tình có lúc liêu xiêu
Gió tình nghiêng ngả mây chiều lưa thưa.
Đường xa muôn dặm nắng mưa
Một cây trinh nữ đung đưa giữa trời.
Lẻ loi cánh mỏng phận đời
Đứng không thể vững ngồi thời lung lay.
Nhởn nhơ bao nỗi phơi bày
Uốn cong tùy ý thẳng ngay tùy lòng.
Nỗi buồn vương khắp phòng không
Làm anh cảm thấy cạn dòng tâm tư.
Mưa trời vừa dứt lúc trưa
Bỗng đâu ập đến một cơn mưa tình!
Praha, Séc, Đêm 21-5-2001
------
Lời Tác giả: Chiều ngày 21-5-2001, tại Trụ sở Đại Sứ quán, tôi nhận được bức thư của một phụ nữ từ Hà Nội gửi sang. Trong bức thư này, cô khen bức thư trước tôi gửi cho cô, nói rằng, văn bức thư của tôi gửi cho cô, rất hay, đọc cảm động lắm. Tôi viết thư trả lời cô bằng bài thơ Thư gửi em.
Ghét và yêu
Có kẻ đáng ghét lại được yêu
Có người đáng yêu lại bị ghét
Ghét yêu yêu ghét là muôn thuở
Tạo hóa xưa nay vẫn trớ trêu.
Trong cái ghét có nét của yêu
Trong cái yêu có điều của ghét
Cái ghét lấp đàng sau cái yêu
Cái yêu thập thò sau cái ghét.
Khi đã ghét trăm phần xét nét
Lúc đã yêu cố nhét cho yêu!
Đời nhiều khi nhận thức lệch xiêu
Trong quan niệm giữa yêu và ghét.
Xin hãy cho đời một tình yêu
Để đời đừng có nhìn phiêu lưu
Xin hãy cho người một tình yêu
Để người tri thức cái ghét – yêu!
Praha, Séc, 8-7-2001
------
Lời Tác giả: Tôi làm bài thơ Ghét và yêu để làm rõ cái quan niệm giữa ghét và yêu. Quan niệm đúng, người đời được nhờ, quan niệm sai, người đời bị oan ức. Tiếc rằng, trong thực tế cuộc sống hiện nay, phần lớn ghét và yêu đều trong cảm tính, cảm tình. Nó do thân quen hay không thân quen mà thể hiện ra ghét và yêu. Không biết đến bao giờ mới khắc phục được hiện tượng này.
Khúc tình ca
Đêm nằm không chăn đơn gối chiếc
Ngoài trời kia tuyết lặng lẽ rơi
Bồi hồi nhớ tới người yêu
Quê nhà nơi ấy nghĩ nhiều nơi đây.
Nhớ những lúc ngất ngây ngây ngất
Nơi Hà thành chồng chất đắm say
Yêu đêm rồi lại yêu ngày
Yêu say yêu đắm đời này mấy yêu.
Hạnh phúc thay những điều trông thấy
Một đời người biết mấy niềm vui
Màn đêm buông xuống bồi hồi
Tiếng lòng thổn thức tiếng đời rên rên.
Khúc tình đời ấm êm êm ấm
Giọt nhân duyên đã thấm vào tim.
Một đời bảy nổi ba chìm
Cái duyên lặn xuống cái tình nổi lên.
Bầu trời Tây êm đềm tê tái
Hướng phương Đông anh lại trở về
Ấm tình là chốn nơi quê
Lạnh tình là đất quê người xa xăm!
Praha, Séc, Đêm 23-2-2002
------
Lời Tác giả: Một buổi chiều tháng 2-2002, tôi làm việc tại Trụ sở 2, Đại Sứ quán Việt Nam tại Cộng hòa Séc, số nhà 72, phố Rasinovo, Praha 2, có một người Việt Nam làm ăn sinh sống tại Séc, đến gặp tôi, nói rằng, anh ta đã đọc những bài thơ của tôi đăng trên tạp chí “Quê hương” xuất bản tại Praha, rất có cảm tình với những bài thơ đó. Anh nhờ tôi làm giúp cho một bài thơ để gửi về Việt Nam, tặng người yêu. Tôi bằng lòng “làm giúp” anh bài thơ với điều kiện bản quyền vẫn thuộc về tôi. Anh đồng ý. Đêm về, tôi làm bài thơ Khúc tình ca. Sáng hôm sau, anh đến gặp tôi và tôi trao cho anh bài thơ này. Anh ta đọc bài thơ, rất hài lòng, nói rằng, sẽ gửi ngay bài thơ này về Việt Nam để tặng người yêu, một nữ sinh viên đại học rất xinh đẹp. Anh gửi tôi một số tiền, gọi là tiền “nhuận bút”. Tôi không nhận, gửi lại anh, coi như làm thơ tặng anh.